X...
Xin anh hãy nhớ đến em như nhớ một người anh đã từng yêu... | - Một ngày nào đó lỡ nhớ về em, xin anh hãy nhớ như nhớ một người anh đã từng yêu... | ||
Anh thân yêu! Em lại nhớ về anh như bao đêm nay vẫn thế. Em muốn viết nhiều, thật nhiều cho vơi bớt đi nỗi nhớ đang làm em đau đớn biết nhường nào. Vậy mà mãi rồi, nước mắt dẫu đã vơi đi nhưng nỗi đau thì chẳng hề suy giảm. Chẳng biết là anh có đọc được những dòng này không nữa? Anh à! Em không hi vọng anh sẽ trở về bên em, chỉ mong rằng anh sẽ nhận ra em khi đọc được nó, ít ra như thế em còn được là một người đặc biệt trong tâm trí anh. Đã gần 2hai tháng trôi qua, từ ngày anh nói chia tay với em và gần một tháng từ ngày em bắt đầu học cách xa anh. Xa anh tức là không liên lạc gì với anh nữa, tức là coi như chưa từng gặp anh. Nhiều khi em nhớ anh, nhớ đến mức cắn chặt môi mình để kiềm chế lại, để không gọi cho anh. Em đã cố gắng, và em đã làm được. Bởi vì em biết, em không nên tự làm tổn thương trái tim mình. Em sợ nghe những lời vô tình từ anh, sợ nhắn tin đi rồi phải chờ đợi trong cô đơn. Biết lắm chứ, thế mà vẫn hi vọng một chút thôi, vẫn chờ đợi một chút thôi, anh sẽ trở về... Cuộc sống này khiến em trở nên nghi ngờ, em không tin vào tình yêu ngoài đời thực. Em nghe nói quá nhiều về những tình yêu vụ lợi, và em tìm trên mạng, tìm một người yêu em vì chính con người em. Em đã gặp anh. Chúng mình đến với nhau nhanh thật anh nhỉ? Em biết, em không nên tự làm tổn thương trái tim mình. Từ khi quen nhau đến khi yêu cũng chỉ chưa đầy hai tháng. Anh đã vượt đường xa từ Hải Phòng về gặp em. Em chẳng lo gì được cho anh cả, để anh một mình nơi xa lạ. Nhưng dù sao mình cũng đã bên nhau phải không anh? Và em đã trao cho anh nụ hôn đầu tiên của mình. Anh đã nói rất nhiều về tương lai, em còn nhớ lắm, nhưng em biết giờ chỉ là xa vời mà thôi... Tình yêu của anh đã bỏ em ra đi, sẽ chẳng bao giờ có lần thứ 2 anh trở về gặp em, sẽ chẳng bao giờ em được nghe anh hát, được anh hỏi han săn sóc, và sẽ chẳng bao giờ anh nhớ về em. Anh bắt đầu yêu em từ khi nào em không rõ, và bắt đầu muốn xa em từ khi nào em cũng không rõ. Chỉ biết rằng từ khi về, em luôn là người chủ động liên lạc với anh, vậy mà anh cũng chẳng mấy khi nghe máy! Rồi anh nói anh không có thời gian nói chuyện vì anh bận. Đến khi về tết, anh cũng chẳng liên lạc với em. Em muốn tặng quà cho anh thì anh không muốn nhận. Và ngày 14-2, em nhận được tin nhắn chúc mừng từ một người anh trai, và phải chấp nhận không một lời an ủi từ anh. Sau đó thì chúng mình xa dần anh nhỉ? Nhiều khi em thấy mình chẳng còn là mình nữa, em cứ gọi điện, anh cứ tắt máy... thế nhưng em vẫn không chịu buông anh ra! Em thèm được anh yêu thương biết bao, để rồi lại làm anh giận khi nói với anh rằng em ốm, để rồi lại làm anh khó chịu khi xin anh hát cho em nghe vào 8-3. Em cũng thèm được quan tâm đến anh, để rồi lại làm anh chán khi hôm nào cũng phải nhận lời động viên nhắc nhở từ em thời gian anh ốm, để rồi lại làm anh phải tàn nhẫn, khi anh tắt máy không nghe điện thoại vào ngày sinh nhật mình! Một ngày nào đó lỡ tình cờ gặp nhau, xin hãy đừng xem em như là người dưng Bấy nhiêu đã đủ để em nhận ra rằng, anh muốn rời xa em không anh? Có lẽ nếu em không phải là nhân vật chính, nếu em chỉ là người ngoài cuộc, em sẽ khuyên nên quên anh đi. Nhưng em không hiểu nổi mình, em vẫn yêu anh, vẫn tin rằng anh đã từng yêu em! Dẫu vẫn còn yêu thì em vẫn phải quên anh. Đừng bao giờ quay lại vì thương hại em, vì nuối tiếc một tình yêu lớn lao em dành cho anh. Anh hãy sống cuộc sống khiến anh thoải mái, cuộc sống ấy em biết không có em. Em mong anh hạnh phúc và sẽ gặp được một người con gái làm anh quên đi mối tình đầu của mình. Một ngày nào đó lỡ tình cờ gặp nhau, xin hãy đừng xem em như là người dưng. Một ngày nào đó lỡ nhớ về em, xin anh hãy nhớ như nhớ một người anh đã từng yêu... Và xin cho em được tin rằng, anh đã từng yêu em! |