Page Nav

Hot

Grid

GRID_STYLE

Classic Header

{fbt_classic_header}

Top Ad

//

Breaking News:

latest
Hot

Ngày em ra đi...

"Có thể bạn sẽ không nhớ về những người mỉm cười với bạn nhưng người đã khóc vì bạn thì có lẽ suốt cả cuộc đời bạn sẽ không thể quên đư...

"Có thể bạn sẽ không nhớ về những người mỉm cười với bạn nhưng người đã khóc vì bạn thì có lẽ suốt cả cuộc đời bạn sẽ không thể quên được".
Ngày chia tay, anh không hề nói. Anh lặng lẽ từ lúc em đi... anh đã cố gắng, anh làm rất nhiều, anh làm tất cả để giữ em lại... Nhưng mọi chuyện đã không được như anh mong muốn. Anh cố gắng để hai chúng ta quay lại như lúc ban đầu nhưng anh càng cố gắng bao nhiêu thì em lại càng xa anh hơn!

Khoảng cách giữa hai chúng ta quá lớn, có những lúc hai chúng ta ngồi cạnh nhau nhưng anh cứ ngỡ là vô tận. Thời gian chúng ta quen nhau tuy không lâu nhưng anh cũng nhận ra được anh yêu em như thề nào. Hơn một năm anh có em là khoảng thời gian anh vô cùng vui và hạnh phúc! Có lẽ đó là khoảng thời gian hạnh phúc nhất trong cuộc đời của anh!

Tại sao chuyện của chúng mình lại như thế này? Anh đã tự hỏi rất nhiều lần rồi nhưng anh vẫn không thể nào trả lời được. Có lẽ vì anh đã không hiểu em... Anh đã từng tự hào rằng, cuộc sống của anh không bao giờ bị chi phối vì bất cứ chuyện gì cả... nhưng anh đã lầm... chính em đã đến và cho anh cảm nhận được sự hụt hẫng, trống trải ấy. Từ khi em đi, anh đã không thể làm được bất cứ việc gì. Anh đã đánh mất chính bản thân mình từ ngày đó...

Đã hai năm trôi qua nhưng dường như nỗi đau mất em càng thấm sâu hơn trong tâm hồn anh! Những lúc ngồi một mình, anh lại nhớ đến em... cho đến bây giờ hình ảnh của em vẫn in sâu trong tâm trí anh! Anh đã làm quen với người con gái khác, đã hẹn hò yêu đương với cô ấy... nhưng dường như anh không thể nào thoát khỏi nỗi nhớ về em mỗi lần sánh bước bên cô ấy. Đến bây giờ anh mới hiểu rõ câu nói: "Có thể bạn sẽ không nhớ về những người mỉm cười với bạn nhưng người đã khóc vì bạn thì có lẽ suốt cả cuộc đời bạn sẽ không thể quên được".

Bấm xem ảnh ở cửa sổ mới500) {this.resized=true; this.width=500;}" border="0">

Anh không hối hận vì đã yêu em... mà chỉ hối hận vì đã không giữ được em!

Có những lúc anh đã muốn đi thật xa để quên đi quá khứ, quên đi em... nhưng con tim anh vẫn níu giữ anh lại. Anh vẫn hi vọng vào một điều kỳ diệu rằng, em sẽ quay lại bên anh! Có những lúc đang lang thang trên đường, anh vẫn mong được nhìn thấy em một lần... chỉ cần thế thôi, anh đã hạnh phúc lắm rồi!

Có một lần anh nghe được câu hát: " Ngày em đang hạnh phúc cũng là lúc tôi buồn đau. Những kí ức của ngày xưa đắm trong tim sẽ lạc loài. Cầu mong em được yêu như tình yêu tôi dành cho em. Mong rằng em được yêu thương. Ngày đôi ta lìa xa cũng là lúc tôi mới nhận ra điều quý giá khi mình có nhau...". Những lời hát như cứa sâu vào trái tim anh... dù em không còn ở bên anh nữa nhưng anh vẫn hi vọng em được hạnh phúc!

Bây giờ chắc là em cũng đã có người mới nhưng anh vẫn hay tự hỏi rằng, "Liệu em có còn nhớ đến anh hay không?"... rồi bỗng nhiên anh lại cười với chính bản thân mình rằng "Anh thật ngốc nghếch". Anh giận bản thân mình vì đã để mất em... Nếu như ngày ấy, em không bỏ đi thì đến bây giờ chắc gì anh đã biết được rằng, anh yêu em nhiều đến nhường nào, phải không em?

Anh vẫn thường lang thang qua con đường mà nơi đó anh đã ngỏ lời yêu em. Bây giờ nó vẫn vậy nhưng anh và em đã mỗi người một nơi... Nhưng nếu thời gian có quay trở lại, nếu anh vẫn được gặp lại em thì anh vẫn nói "Anh yêu em! Anh vẫn đi cùng em dẫu biết rằng sau này anh sẽ rất đau khổ".

Có lẽ bây giờ anh phải bắt đầu lại cuộc sống của anh, một cuộc sống mới khi không có em bên cạnh! Nhưng anh sẽ dành cho em một góc trong trái tim của mình... để em mãi mãi sẽ sống cùng anh, dù chỉ là một góc nhỏ trong trái tim anh thôi!

Anh không hối hận vì đã yêu em... mà chỉ hối hận vì đã không giữ được em!