Trước cửa Khách sạn Sông Trà ở Quảng Ngãi, người ta đặt một cái máy rút tiền tự động (ATM) của Vietcombank. Bên cạnh máy rút tiền, một người...
Thử làm một phép toán đơn giản, nếu ký hiệu A1 là tập hợp những người thoả mãn điều kiện (i), A2 là tập hợp những người thoả mãn điều kiện (ii), còn A – được xác định bằng giao của A1 và A2 – là thị trường mục tiêu của người ăn mày, ta hoàn toàn có thể dễ dàng chứng minh được rằng A không chứa phần tử nào, bởi một khi đã coi A1 là tập rỗng (vì chẳng ai coi 50.000đ là tiền lẻ) thì cho dù A2 có chứa đến 86 triệu phần tử (tương đương với số dân cả nước Việt Nam) cũng không thể biến A thành cái gì khác ngoài một tập rỗng. Điều đó cũng có nghĩa là người ăn mày ở trước cửa Khách sạn Sông Trà đã tự xác định cho mình một thị trường mục tiêu mà trong đó không có một khách hàng nào cả – nếu như coi mỗi người bố thí cho ông ta sau khi rút tiền ở ATM của Vietcombank là một khách hàng. Lẽ đương nhiên, một khi khách giao dịch ở ATM chỉ có trong ví toàn tiền chẵn (từ 50.000đ trở lên) thì cho dù người ăn mày có suốt ngày lạy ông đi qua, lạy bà đi lại, cũng chẳng ai bố thí cho ông ta lấy một đồng; và kết cục bi thảm của người ăn mày coi như đã được nhìn thấy trước.
Bài học
Hỡi các doanh nhân, nếu bạn sai lầm trong việc xác định thị trường mục tiêu thì mọi nỗ lực kinh doanh của bạn đều trở nên vô ích. Xác định sai thị trường mục tiêu cũng đồng nghĩa với việc bạn tự tay đào mồ chôn doanh nghiệp của mình rồi!
www.Sodepvietnam.com ( ST)
