Thiên thần nhỏ của tôi! Đã khi nào em tự hỏi mình, tại sao mật ong lại ngọt, còn mật gấu lại đắng, dù rằng gấu là loài rất thích mật ong?...
Thiên thần nhỏ của tôi! Đã khi nào em tự hỏi mình, tại sao mật ong lại ngọt, còn mật gấu lại đắng, dù rằng gấu là loài rất thích mật ong? Đã khi nào em tự hỏi tại sao Chocolate lại mang cả vị ngọt và đắng dù rằng những người đang yêu nhau rất thích tặng nó vào những dịp đặc biệt? Và đã khi nào em tự hỏi tại sao con người ta lại có những lúc sống trong niềm vui sướng, hạnh phúc vô bờ bến, nhưng lại có những khi rơi xuống hố sâu vực thẳm của sự tuyệt vọng, khổ đau? Bởi một lẽ đơn giản, giá trị của cuộc sống đôi khi lại nằm trong chính những điều tưởng chừng như rất nhỏ nhoi, bình thường đó.
Khi em được điểm tốt, em được thầy cô khen, được bạn bè ngưỡng mộ. Khi đó, em cảm nhận thấy niềm tự hào với bản thân mình, rằng những nỗ lực, cố gắng của em đã được đền đáp. Và khi đó em cảm thấy vị Ngọt trong tim.
Khi em mắc một sai lầm, và sai lầm tệ hại đó đã khiến em bị chỉ trích rất nhiều, dù rằng em không hề cố ý gây ra lỗi lầm đó. Không ai hiểu em, vì thế đã không có sự cảm thông, chia sẻ… Em không thể làm được gì khác hơn ngoài việc lặng lẽ để những giọt nước mắt tuôn rơi. Khi đó, em cảm nhận thấy vị Đắng lẫn trong hai hàng lệ.
Thế nhưng khi em dám dũng cảm đứng ra lên án những hành vi không tốt của bạn bè, có thể em sẽ bị họ ghét bỏ, thù hằn, nhưng em cảm thấy mình đã làm đúng, và mình không hổ thẹn với bản thân, với lương tâm mình. Trong vị Đắng của tình bạn bị sứt mẻ, em tìm thấy vị Ngọt của sự trung thực, thẳng thắn.
Thế rồi trong ngày sinh nhật, một ngày trọng đại trong cuộc đời em, bên cạnh những lời chúc ngọt ngào, những món quà tuyệt diệu, những người bạn tuyệt vời, em lại thiếu đi sự góp mặt, hơi ấm của những người thân thuộc, ruột thịt trong gia đình, bởi một lẽ đơn giản: em đang sống cách mái ấm gia đình hàng nghìn cây số. Đằng sau vị Ngọt ngào của bữa tiệc sinh nhật đáng nhớ, em cảm thấy vị Đắng chát của một người con xa xứ, bơ vơ nơi đất khách quê người.
Chắc em đã từng gặp những con người sống trong giàu sang, phú quý, nhung lụa, nhưng em có biết trong số đó có cả những con người sống trên tiền tài, vật chất và bị che mắt bởi bóng ma danh vọng, quyền lực…với họ tất cả những điều đó có thể là vị Ngọt ngào giả dối được tạo ra để che đậy cái xấu xa, vị Đắng chát của một cuộc đời đầy tội lỗi, dám đánh đổi sinh mạng cá nhân, bất chấp hiểm nguy với xã hội, với cộng đồng để thỏa mãn nhu cầu, lợi ích cá nhân một cách nhỏ mọn, ích kỷ.
Và trong cuộc sống hàng ngày, có thể em vẫn thường thấy có những con người lang thang, neo đơn, không nơi nương tựa. Cuộc sống của họ thật khó khăn, đặc biệt khắc nghiệt trong những ngày, mưa phùn, giá rét.
Với họ vị Đắng là khi họ đã cố gắng rất nhiều nhưng vẫn chưa thể làm được nhiều hơn là duy trì sự tồn tại của mình. Nhưng chỉ một đông xu lẻ, một chiếc bánh mỳ, một tấm chăn nhỏ…của những con người hảo tâm với họ cũng có giá trị ngang với một gia tài, bởi đó chính là vị Ngọt của lòng nhân ái, của sự quan tâm và sẻ chia với cộng đồng.
Em thấy đấy, cuộc sống này có biết bao nhiều điều để nói, để nghĩ suy, để cảm nhận. Cuộc đời này sẽ còn được trải qua rất nhiều những khoảnh khắc ngọt ngào, hạnh phúc bên cạnh những phút giây đắng cay, tuyệt vọng. Có đắng cay ắt sẽ có ngọt bùi. Có gian nan, khổ hạnh mới cảm thấy hết được ý nghĩa của sự thành công, niềm hạnh phúc ngọt ngào.
Và điều đó góp phần làm nên giá trị của cuộc sống mà chúng ta đang có may mắn lớn lao, được là một phần trong đó. Anh tin thiên thần nhỏ của anh sẽ không gục ngã trước những khó khăn, vấp váp, những rào cản, thách thức mà cuộc sống tạo ra để thử thách bản lĩnh cũng như nghị lực bản thân mình.
Và em cũng sẽ luôn là người bạn tốt chia sẻ những niềm vui, niềm hạnh phúc ngọt ngào mà em đang có với những con người xấu số, kém may mắn, vì một cuộc sống tốt đẹp hơn phải không nào?
Xin lỗi Nhỏ ( Ánh Huỳnh )!