Ngồi đọc lại những lá thư em viết cho anh. Sao lại buồn đến thế? Anh tự hỏi tại sao chúng mình lại có thể quên đi tình yêu ấy? Ngày ấy em yê...
Ngày ấy em yêu anh da diết, tha thiết. Anh cảm ơn em lắm, cảm ơn em đã yêu anh, đã mang tình yêu chân thành đến cho anh, để anh biết thế nào là tình yêu.
Thời gian trôi qua, chúng ta đang dần quên lãng nó, quên mất tình yêu luôn phải vun vén, luôn phải thêm gia vị… Chúng ta đã quên mất chúng ta đang yêu mà thay vào đó, chúng ta cứ để nó trôi đi dần vào quên lãng, mà chúng ta đã sống quá vội vàng, sống quên mất đó là tình yêu chứ không phải sống có trách nhiệm với nhau, kì vọng yêu cầu nhau phải thế này thế nọ. Chúng ta quên mất sức mạnh, quên làm mới nó mất rồi để rồi nó dần trở nên nhàm chán.
Anh ngồi đây, suy nghĩ về nó, tiếc nuối về nó, phải chăng cuộc sống, vì cuộc sống mà ta quên mất nó, ta tự đánh mất đi tình yêu tốt đẹp của chúng ta. Ta cứ đuổi theo những thứ xa vời ở đâu đó mà đã quên đi niềm hạnh phúc dung dị này.
“Em yêu anh, em yêu anh rất nhiều” - đã bao lâu rồi em không nói với anh như vậy? Em quên nó rồi sao? Em đã quên mất rằng nó có sức mạnh hơn bất cứ sự động viên nào sao? “Anh ơi, cố lên!” sao bằng nó được.
500) {this.resized=true; this.width=500;}" border="0">
Anh rất muốn tìm lại tình yêu của mình...
Anh tự hỏi có bao giờ mình lấy lại được nó không? Nó có xa chúng ta thật không? Có lẽ thời gian, thời gian sẽ chứng minh tất cả. Nếu chúng ta là của nhau thì không gì có thể chia cắt được chúng ta. Thời gian là một kẻ vô hình. Nó có thể giết chết nột tình yêu non nớt nhưng nó cũng là nhân chứng của một tình yêu mạnh mẽ. Vậy thì hãy để thời gian đi, thời gian sẽ chứng minh tất cả.
Giờ anh nhớ em, nhớ em vô cùng. Đọc lại những dòng thư của em anh thật hạnh phúc, hạnh phúc vì em đã yêu anh đến thế. Giờ đây có lẽ anh cần những lá thư này để sống và làm việc. Lưu giữ những tháng ngày đẹp nhất của tình yêu chúng ta. Anh tin sẽ có ngày mình sẽ hạnh phúc và cùng ngồi đọc lại những lá thư này. Chúng thật đáng quý, đáng chân trọng.
Anh rất muốn tìm lại tình yêu của mình, nó đẹp và ý nghĩa mà mình không biết, mình đã lãng quên mất nó. Nhưng có lẽ lúc này đây tìm lại nó sẽ không phù hợp. Hãy để chúng mình có thời gian, sẽ lớn hơn, có điều kiện hơn để tìm lại nó. Và anh, chính anh sẽ tìm lại nó, tìm lại nó cho em, cho chúng ta. Anh biết mình phải làm gì mà. Hãy tin tưởng vào anh, anh sẽ làm được, chắc chắn sẽ làm được. Vì trong đôi mắt anh em là tất cả!