Page Nav

Hot

Grid

GRID_STYLE

Classic Header

{fbt_classic_header}

Top Ad

//

Breaking News:

latest
Hot

Gửi người ra đi

iYeu, Vào lúc 11:45 Đêm nay (29/05/10), trời lại mưa! Cơn mưa nhẹ nhàng không giông bão giống như lòng em bây giờ vậy… Lần hẹn hò đầu tiên...

iYeu, Vào lúc 11:45
Đêm nay (29/05/10), trời lại mưa! Cơn mưa nhẹ nhàng không giông bão giống như lòng em bây giờ vậy…

Lần hẹn hò đầu tiên khi em về trời đổ cơn mưa, em không trú mưa dù nước mưa nhoà cả mắt em rồi! Em vẫn cứ đi. Chiếc áo mưa ấy che chở cho em cả chặng đường dài trăm cây số. Và rồi! Em cảm ơn anh thật nhiều!

Em là một phụ nữ độc hành, nhìn người bạn đường độc hành lòng cảm thấy đồng cảm. Và rồi từ đó anh đã đi vào đời em…

Em nhìn thấy tất cả, em hiểu tất cả những gì anh không muốn nói, những gì anh chưa nói, và những điều anh không bao giờ nói. Em không bao giờ biết những điều mà em không muốn biết, vì nếu em nói em biết tất cả thì làm sao anh thay đổi được quá khứ hả anh! (dù mới là ngày hôm qua thì hôm nay nó đã là quá khứ của anh rồi).

Em đã cho anh rất nhiều cơ hội để thay đổi bản thân mình. Em đã vờ như không biết anh lừa dối em, em vờ như không biết anh đang sống với người phụ nữ khác… Em chỉ một lòng tin tưởng tuyệt đối vào anh. Em tin là anh biết anh cần gì, anh muốn gì! Chỉ bấy nhiêu thôi! Em luôn yêu thương anh thật lòng dù cho con tim em hằng đêm tan nát. Em luôn nguyện cầu anh gặp được người bạn đường tâm đầu ý hợp… Dù cho em có thể tan biến…

Bao nhiêu lần anh đi về Cần Thơ... Lần này anh nói anh về Cần Thơ không biết có còn trở về Cà Mau với em được nữa hay không! Điện thoại của anh đã tắt máy. Email của anh đã đóng chặt, em biết lòng anh đã đi xa, không phải là Cần Thơ, mà đã đi xa, thật xa, xa tít tận chân trời.



Em luôn nguyện cầu anh gặp được người bạn đường tâm đầu ý hợp…

Anh yêu! Em tha thứ tất cả cho anh và không bao giờ trách giận hay hờn dỗi. Chiếc xe màu đỏ mà chúng mình chọn mua giờ đã không còn nữa rồi, anh đã không muốn giữ lại một chút kỷ niệm gì của em cả. Còn em, một chiếc áo khoác, một tấm hình của anh, em hình như thấy anh đang sống với em vậy. Cảm ơn anh! Anh đã cho em những lời nói dối ngọt ngào mà trước đây em muốn nghe cũng không ai chịu nói. Em cảm thấy mỗi ngày mình ngốc đi nhiều hơn một chút nhưng lại làm cho anh không nỡ xa cô bé ngốc nghếch này… Nếu em ngốc đi nhiều hơn một chút nữa thì anh có rời xa em mãi mãi không?

Em hận thật nhiều! Đàn ông ư? Tại sao đàn ông ai cũng muốn có một người vợ… vừa ý mình nhưng khi có rồi lại nảy sinh ý nghĩ lợi dụng? Còn nếu không hài lòng thì… thở dài chán chê. Liệu có được hạnh phúc chăng? Anh có bao giờ nghĩ hạnh phúc là gì không?

Em luôn thoả mãn những gì mình đang có, luôn phấn đấu để tiến thân trong công việc. Và em cảm thấy thật là hạnh phúc bên anh. Nhưng điều làm cho em đau lòng nhất là: Ở bên em anh có thấy hạnh phúc không anh?

Ngày đó, anh muốn rời xa em nên anh nói về Hà Nội, lòng em như núi lửa phun trào… Còn giờ đây! Anh đã đi xa thật rồi! Lòng em… như sóng biển dịu êm…

Em chúc anh hạnh phúc! Hạnh phúc…

Vĩnh biệt tình yêu nhỏ của em!

Nhóc cảu Em !

* * *