Page Nav

Hot

Grid

GRID_STYLE

Classic Header

{fbt_classic_header}

Top Ad

//

Breaking News:

latest
Hot

Hạnh phúc mong manh!

Phản bội là điều không thể tha thứ! Hạnh phúc mong manh!  - Anh đã mong cô quay về và...



Hạnh phúc mong manh!
Phản bội là điều không thể tha thứ!

Hạnh phúc mong manh!

 - Anh đã mong cô quay về và tha thứ cho anh biết bao nhưng cô đã không đồng ý bởi đã hơn một lần anh ngoảnh mặt đi trước sự van xin của cô. Và giờ đây khi đã nếm trải bao đau thương và nước mắt cô càng nhận ra rằng “phản bội là điều không thể tha thứ”.

Mỗi lần nghĩ đến cảnh chồng mình đang vui vẻ bên người con gái ấy là hai hàng nước mắt cô cứ tuôn ra. Cô chưa bao giờ cảm thấy mình đau đớn như vậy. Phản bội, đó là một tội không thể tha thứ, cô tự nhủ với lòng mình.
Cô yêu anh tha thiết ngay từ khi anh còn là một sinh viên nghèo tỉnh lẻ, một chàng trai mới chậm chững bước vào đời. Đến bây giờ khi đã có với nhau một mụn con, anh lại phũ phàng quay mặt đi.
Đã bao lần cô cầu xin anh quay lại vì cô, vì con nhưng anh đều ngoảnh mặt làm ngơ. Cô hận anh là thế. Hận người đàn ông đã khiến cô đánh đổi tất cả, khiến cô làm trái lại với ý nguyện của ba mẹ và khiến cô hi sinh cả tuổi thanh xuân để chăm sóc anh ta. Vậy mà từ khi anh ta phản bội cô đi theo người con gái trẻ có nhan sắc đó, cô lại chưa bao giờ cho phép mình buông một lời chửi mắng, nguyền rủa và thậm chí mỗi khi nhắc tới chồng mình cô đều gọi một tiếng “anh” tha thiết. Đó là vì cô yêu anh và vì cô luôn mở rộng cánh cửa, mong anh quay trở về bên cô.
Mẹ cô đau lòng nhưng chỉ biết nhìn con gái thở dài khi cô xách đồ, bế con về nhà. Nhìn cảnh tượng ấy bà đã hiểu ra mọi lẽ. “Đó là kết quả của việc cô đã không nghe lời ba mẹ”, cô tự nhủ. Cô lặng lẽ khóc trong đêm, cố nuốt nước mắt vào trong. Lúc này đây cô mới biết, hạnh phúc thật mong manh.
Cô yêu anh tha thiết ngay từ khi anh còn là một sinh viên nghèo tỉnh lẻ, một chàng trai mới chập chững bước vào đời. Cuộc sống của anh chốn thành thị rất khó khăn. Anh là một chàng trai ga lăng, mạnh mẽ, có vẻ bề ngoài rất nam tính đặc biệt là đôi mắt “biết nói”. Dù ra trường với tấm bằng khá nhưng với khả năng của một chàng trai tỉnh lẻ như anh, kiếm được một công việc ở thủ đô không phải là việc dễ dàng gì.
Cô là một sinh viên xuất sắc. Bố mẹ cô đều làm công nhân viên chức nhà nước. Với địa vị của gia đình cô, kiếm một công việc ổn định không khó khăn gì. Nhưng cô đã chọn ngành giáo viên, giảng viên ngoại ngữ. Không phải là một cô gái xinh đẹp cho lắm nhưng lúc nào cô cũng rất tự tin vào bản thân mình. Dáng vẻ đó của cô khiến nhiều chàng trai siêu lòng nhưng cô đã chọn anh mà không phải ai khác.
Cô yêu anh say đắm và nói bố mẹ xin việc cho anh ở lại Hà Nội. Tất nhiên là ba mẹ cô đã phản đối kịch liệt vì họ lo lắng cho cô - đứa con gái duy nhất của họ. Hơn nữa họ muốn gửi gắm cô vào một gia đình có bề thế mà họ đã có giao ước từ lâu. Bất chấp sự phản đối của gia đình, cô nài nỉ cầu xin, khóc lóc và rồi bố mẹ cô cũng phải đồng ý. Cô vô cùng vui sướng và coi đó là hạnh phúc mà ông trời đã ban tặng cho cô.
Hạnh phúc mong manh!, Tình yêu - Giới tính, Bạn trẻ - Cuộc sống,
Cô vô cùng vui sướng và coi đó là hạnh phúc mà ông trời đã ban tặng cho cô...
…Và rồi anh được làm trong một công ty lớn, có tiếng cùng với người chú họ của cô. Với khả năng ăn nói, vẻ ngoài bảnh trai cộng thêm sự thông minh của anh, chả mấy chốc anh đã trở thành trưởng phòng kinh doanh và có nhiều mối quan hệ tốt với những người có “máu mặt” tại đất Hà thành. Chỉ trong vòng hơn 1 năm anh đã tự mở được công ty riêng, tất nhiên là có sự giúp đỡ của gia đình cô. Anh bỗng chốc trở thành một ông chủ giàu có.
Sống với nhau chưa đầy 3 năm, cô cũng đã có với anh một đứa con gái xinh xắn, ấy vậy mà “ngày vui chưa tày gang”, cô chết lặng người khi biết anh đã phản bội cô.
Có tiền nhiều anh tha hồ phung phí, tiệc tùng thâu đêm, suốt sáng. Anh coi đó là sự bù đắp lại quãng thời gian thiếu thốn trước đây của anh. Và rồi một ngày cô phát hiện anh đã đi theo một người con gái khác. Ngày nào cũng vậy, anh trở về sau khi đã say khướt. Có những lúc cô nằm ngủ trên bàn cơm và đợi anh về, giật mình tỉnh giấc đã là 2h sáng. Cô yêu anh là thế nhưng với anh dường như mọi thứ đó đều không có ý nghĩa gì. Có những lần cô nói với anh rằng: “3 năm nay, em chỉ mong có một ngày được thực sự làm người vợ đảm đang của anh, vậy mà khó quá”. Anh dửng dưng quay đi mặc cho hai hàng nước mắt cô chảy dài.
Cô sững lại trước thái độ của anh. Cô trách anh sao không hiểu vì đâu và anh có ngày hôm nay. Ai đã cưu mang anh từ khi anh hai bàn tay trắng?
Đêm đêm cô quạnh, cô một mình nằm ôm con mà nước mắt trào ra. Cô xót thương cho số phận và hận mình quá nông nổi. Nhiều lúc không muốn sống, cô đã nghĩ quẩn, nghĩ nhiều chuyện dại dột. Nhưng rồi cô đã kìm nén, cố ngăn dòng suy nghĩ đó để trở về với thực tại: cô còn có một đứa con đang cần cô chăm sóc, cô không thể giao con cho một người cha như anh.
Thói vui chơi, tiệc tùng đã làm anh quên đi mọi thứ, quên đi hạnh phúc gia đình. Lúc anh cảm thấy chùng chân mỏi gối cũng là lúc anh nhận ra rằng người con gái khiến anh ruồng bỏ cả vợ, con mình chỉ là một người đàn bà chuyên lừa gạt, là người có thể làm mọi thứ vì tiền. Cô ta cần anh cũng chỉ vì anh có tiền. Và một điều khiến anh ngỡ ngàng hơn: cô ta cũng chính là người tình của H, bạn thân anh. Hai người đàn ông bị một bẫy tình lừa gạt nhưng họ lại không hề nhận ra cho đến ngày hôm đó, ngày họ tình cờ gặp nhau trong quán rượu và H đang tay trong tay với người con gái đó.
Tất cả đã quá muộn. Anh ân hận, thương cho vợ con mình và hận chính người đàn bà xảo quyệt kia. Nhưng anh hiểu, mọi lỗi lầm đều do anh gây ra. Nếu anh thật sự là một người chồng tốt, anh đã không làm thế, anh đã kiên định giữ vững hanh phúc của mình.
Anh đã mong cô quay về và tha thứ cho anh biết bao nhưng cô đã không đồng ý bởi đã hơn một lần anh ngoảnh mặt đi trước sự van xin của cô. Và giờ đây khi đã nếm trải bao đau thương và nước mắt cô càng nhận ra rằng “phản bội là điều không thể tha thứ”.
Hạnh phúc cũng giống như sợi chỉ đã được buộc sẵn vào hai người. Nếu ta không đi cùng một hướng, nếu hai người cứ cố tình kéo nó về hai phía thì một ngày nào đó nó cũng sẽ đứt. Hạnh phúc gia đình cũng vậy. Vì thế hãy biết trân trọng những gì bạn đang có, trân trọng những khoảnh khắc bên người thương yêu của bạn để không phải ân hận và luyến tiếc về những gì đã qua.
Hạnh phúc mong manh!, Tình yêu - Giới tính, Bạn trẻ - Cuộc sống,
Bạn muốn được chia sẻ những tình huống oái oăm trong công việc, những vấp ngã và đau khổ trong tình yêu hay những niềm vui nho nhỏ của mình trong cuộc sống thường nhật? Hãy gửi những bài viết của bạn về cho chúng tôi theo địa chỉ quantrikinhdoanh2@ovi.com để chúng tôi có thể chia sẻ cùng bạn!